太古
詞語(yǔ)解釋
太古[ tài gǔ ]
⒈ ?最古老的時(shí)代。
英remote antiguity;
引證解釋
⒈ ?遠(yuǎn)古,上古。
引《荀子·正論》:“太古薄葬,故不抇也。”
唐 韓愈 《原道》:“曷不為太古之無(wú)事。”
明 王寵 《旦發(fā)胥口經(jīng)湖中瞻眺》詩(shī):“渾沌自太古,漭泱開(kāi) 吳 天。”
魯迅 《墳·人之歷史》:“蓋化石者,太古生物之遺體,留跡石中。”
國(guó)語(yǔ)辭典
太古[ tài gǔ ]
⒈ ?上古時(shí)代。
引《禮記·郊特牲》「大古冠布」句下漢·鄭玄·注:「唐虞以上曰太古也。」
《呂氏春秋·恃君覽·恃君》:「昔太古嘗無(wú)君矣,其民聚生群處,知母不知父。」
近上古
英語(yǔ)immemorial
德語(yǔ)pr?historisch (Adj)?, uralt (Adj)?, Swire Group (Eig, Wirtsch)?
法語(yǔ)la plus haute antiquité, l'antiquité la plus reculée
相關(guān)成語(yǔ)
- shù xué數(shù)學(xué)
- hóng rì紅日
- tiān xià天下
- dǎ zhuǎn打轉(zhuǎn)
- fàn wéi范圍
- lǎo gān bù老干部
- hūn yīn婚姻
- lián jī duì連機(jī)碓
- nián mài年邁
- yìng zhèng qì硬正氣
- hóng qí紅旗
- cǎo chóng草蟲(chóng)
- yáng shēng揚(yáng)聲
- shī yòng施用
- yán zhòng嚴(yán)重
- kǎn tǔ màn坎土曼
- chá chǔ查處
- zào xuè造血
- cǎo rǎo草擾
- yī cǎo fù mù依草附木
- tí gōng提供
- dào yì道義
- āng zàng骯臟
- zhǐ lù指路